Yêu thành kinh mộng: Nam chủ là thuỷ yêu
Chương 9: Phiên ngoại
Trong rất nhiều đêm tối vắng lặng, hắn thường vụng trộm trồi lên từ mặt nước. Một bàn tay lạnh lẽo của hắn vươn lên, chạm vào dòng nước lấp lánh ánh trăng. Đôi mắt tối đen chăm chú nhìn chiếc vòng vỏ sò trên tay – chiếc vòng ấy là kết nối duy nhất giữa hắn và nàng.
Khi nàng biến mất khỏi cuộc đời hắn, hắn từng trốn trong bụi cỏ ven sông, lặng lẽ dõi theo những người đi ngang qua, mong tìm thấy bóng hình quen thuộc.
Chiếc vòng tay mà nàng đã tự tay làm, qua thời gian dài đã phai màu, trở nên giòn gãy. Khi nó rơi ra từng mảnh, hắn bối rối đến luống cuống, đôi bàn tay vụng về nhặt nhạnh từng vỏ sò nhỏ bé.
Hắn đã ngồi bên bờ sông rất lâu, trước một dòng sông không còn bóng dáng nàng. Với đôi tay lạnh như băng của mình, hắn khó khăn từng chút một, lắp ráp lại chiếc vòng ấy.
Nhưng giờ đây, hắn nằm dài trong bồn tắm, mặc cho nàng cười đùa.
Nàng dùng tay xoa nhẹ mái tóc xanh thẫm của hắn, không ngừng bật cười thích thú:
“Ngươi thật sự ngoan lắm đó!”
Dưới ánh sáng ấm áp, đôi mắt đen thẳm của hắn dịu dàng nhìn nàng. Hắn đã không còn phải lặng lẽ chờ đợi, vì giờ đây, người hắn yêu đang ở ngay bên cạnh.