Đọc truyện online, truyện hay tuyển chọn.

Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa

Chương 18: Hắc Hắc, Đáng Yêu Đến Manh Muội Linh Thú



Chương 18: Hắc Hắc, Đáng Yêu Đến Manh Muội Linh Thú

Hồng Trù nhìn đến mặt đỏ tai hồng, khẽ lẩm bẩm:
“Vương sao lại bạo ngược đến thế, ra tay cũng chẳng nương tình chút nào!”

Nam Tầm cười khẩy:
“Hồng Trù, yên tâm đi. Lần này ta cũng trả đũa rồi, lưng hắn đầy dấu cào của móng tay ta, chắc là đều rướm máu cả. Chẳng phải nhẹ hơn ta là bao đâu.”

Mấy người đứng gần đều hoảng hồn trước lời nàng nói.
Đó là Yêu Vương đấy! Nha đầu này lại dám khiến Yêu Vương đổ máu! Chẳng lẽ nàng không biết máu của Yêu Vương quý giá cỡ nào sao?!

Nam Tầm tựa người vào thành bồn tắm nghỉ ngơi, không chờ nổi liền hỏi Hư Không Thú:
“Tiểu Bát, ác niệm giá trị giảm chưa?”

Hư Không Thú khẽ ỉu xìu đáp:
“Giảm rồi, giờ còn 94.”

Nụ cười trên mặt Nam Tầm cứng đờ:
“Gì cơ? Ta cực khổ hầu hạ hắn bao lâu, thế mà chỉ giảm có 1 điểm?”

Hư Không Thú giải thích:
“Lần thứ hai rồi, chắc chắn không bằng lần đầu.”

Nam Tầm thở dài, miễn cưỡng chấp nhận thực tế:
“Thôi được rồi, 1 điểm thì 1 điểm, tích tiểu thành đại vậy.”

Bị đả kích, hai ngày sau đó Nam Tầm có chút tiêu cực, lười nhác làm việc. Đến khi Hư Không Thú nói lần tới chỉ giảm được 0.1 điểm, nàng hoảng hồn, vội vàng không dám lười biếng nữa, mỗi lần đều phối hợp đặc biệt chăm chỉ.

Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, nàng và Yêu Vương đã đạt được sự ăn ý cơ thể chưa từng có.

Nam Tầm không rõ Yêu Vương có hài lòng không, vì hắn càng ngày càng ít nói, biểu cảm cũng càng lạnh nhạt hơn. Nhưng nàng không bận tâm, miễn sao giá trị ác niệm còn giảm là được.

Những ngày không biết xấu hổ trôi qua hơn một tháng. Giá trị ác niệm của Yêu Vương từ 94 giảm xuống còn 85 rồi dừng lại, không nhúc nhích thêm.

Nam Tầm bắt đầu lo lắng.

Hư Không Thú thì rất bình thản, còn an ủi nàng:
“Đừng vội. Ở thế giới Huyền Vũ, nhân loại có thể kéo dài tuổi thọ nhờ tu luyện. Mặc dù tộc ngự thú không giỏi Huyền Vũ như nhân loại, nhưng họ biết nhiều vu thuật và bí pháp, đủ để kéo dài sinh mệnh. Ngươi còn rất nhiều thời gian mà ~.”

Dù vậy, Nam Tầm vẫn không thấy được an ủi.

Việc Yêu Vương ngày ngày sủng ái một nhân tộc nữ tử đã lan ra khắp Ma Vực. Không rõ Yêu Vương đã nói gì, mà các yêu thú vốn căm ghét nhân loại lại không hề coi đây là vấn đề.

Nam Tầm hỏi Tiểu Bát nguyên nhân.

Hư Không Thú đáp:
“Ồ, vì Yêu Vương đã tuyên bố trước mặt bầy yêu rằng ngươi chỉ là món đồ chơi. Khi chơi chán rồi, hắn sẽ ăn ngươi, sau đó tuyên chiến với Nhân tộc.”

Nam Tầm rùng mình:
“Đúng là kẻ vô tình bậc nhất!”

Nàng cũng tò mò, tại sao yêu thú lại cứ nhằm vào Nhân tộc mà không buông tha?

Hư Không Thú giải thích:
“Là lỗi của Nhân tộc cả thôi. Từ rất lâu trước kia, yêu thú và thần thú xung đột với nhau, nhưng thần thú bất lực nên lôi kéo Nhân tộc vào. Kết quả là yêu thú chết dưới tay Nhân tộc nhiều vô kể, dẫn đến hận ý chất chồng.”

Nam Tầm nghe Tiểu Bát kể nhiều chuyện về yêu thú, thần thú và Nhân tộc, mở mang thêm không ít hiểu biết. Ví dụ như Yêu Vương, vốn là biến dị của thần thú Đằng Xà, vì bản tính tàn bạo nên bị thần thú ruồng bỏ, cuối cùng trở thành thượng cổ hung thú.

Hay Thanh Long, thủ lĩnh thần thú, vì tranh đoạt ngôi vị đứng đầu và nối dõi, đã kết hợp lung tung với nhiều loài, sinh ra vô số loại long thú như hắc long, hoàng long, lam long. Trong đó, huyết mạch cao quý nhất là Ngũ Trảo Kim Long.

Nam Tầm cười nhạt:
“Đúng là nên kế hoạch hóa gia đình rồi.”

Tiểu Bát hừ lạnh:
“Long thú thì chẳng biết xấu hổ, khắp nơi đều để lại hậu duệ.”

Hai ngày nay, Yêu Vương bỗng nhiên không tìm Nam Tầm nữa, khiến nàng vô cùng ngạc nhiên.

Hỏi đến đám Hồng Trù, ai nấy đều ngập ngừng. Cuối cùng, Hồng Trù tức giận nói:
“Mấy lão già ở Ma Vực nghe nói Vương thích nữ sắc, liền đem đến không ít yêu thú mỹ diễm. Nghe đồn đêm qua, Vương đã ‘sủng hạnh’ vài người, tiếng rên vang vọng khắp tẩm cung, tức chết ta!”

Nam Tầm chỉ cảm thán:
“Nam nhân quả nhiên đều là loài suy nghĩ bằng nửa thân dưới.”

Tiểu Bát thêm vào:
“Hắn vốn là yêu thú, lại còn là loài xà. Ngươi chưa từng nghe câu ‘xà tính bổn dâm’ sao?”

Nam Tầm câm nín, nhưng cũng không buồn. Việc này vừa hay cho nàng thời gian nghĩ cách khác để hạ giá trị ác niệm.

Để khiến Nam Tầm vui, Hồng Trù mang đến hai linh thú nhỏ gọi là Chi Chi Thú. Chúng lông trắng như tuyết, tai dài hơn thỏ, đáng yêu vô cùng. Nam Tầm đặt tên là Đại Bạch và Tiểu Bạch.

Nhưng một ngày nọ, Đại Bạch và Tiểu Bạch biến mất. Khi tìm thấy, chỉ còn lại da của chúng, máu thịt đã bị hút khô.

Cả nhóm hiểu rõ nhưng không nói ra: Yêu Vương hẳn đã ghé qua và ăn sạch chúng.

Nhìn hai tấm da đẫm máu, Nam Tầm choáng váng ngất xỉu.

Loading...