Đọc truyện online, truyện hay tuyển chọn.

Yêu thành kinh mộng: Nam chủ là thuỷ yêu

Chương 1: Trấn nhỏ



Tập Tang kéo theo hành lý, bước xuống từ chiếc xe buýt cũ kỹ. Cô đi bộ thêm một đoạn, hít một hơi thật sâu không khí trong lành, cố xua đi cảm giác khó chịu vì mùi xăng dầu nồng nặc trên xe. Khi lồng ngực đã dễ chịu hơn, cô ngẩng đầu nhìn về phía cảnh vật quen thuộc, nơi cô đã không đặt chân đến suốt 5 năm. Cảnh sắc ấy vừa thân thuộc lại vừa xa lạ, khiến lòng cô trào dâng những cảm xúc lẫn lộn.

Đây là Thanh Khê trấn, một thị trấn nhỏ đang trong quá trình phát triển, cũng chính là nơi cô đã lớn lên. Năm năm trước, cha mẹ cô qua đời trong một vụ tai nạn giao thông, để lại cô bơ vơ. Sau đó, cô được người thân nhận nuôi và đưa rời khỏi đây. Cô tiếp tục học đại học ở thành phố lớn, và giờ đây, khi đã hai mươi hai tuổi, cô quyết định trở lại nơi chôn rau cắt rốn của mình.

Cô theo học tại một trường đại học sư phạm danh tiếng, với thành tích xuất sắc khiến các giảng viên đều khuyên cô nên học lên cao học. Người thân đã nuôi dưỡng cô cũng rất ủng hộ việc này, sẵn sàng hỗ trợ cô tiếp tục con đường học vấn. Nhưng Tập Tang chỉ cười và từ chối ý tốt của họ. Thay vào đó, cô nộp đơn xin về Thanh Khê trấn, nơi gắn bó với những kỷ niệm thời thơ ấu của mình, để dạy học tại ngôi trường tiểu học duy nhất ở đây.

Cô không muốn tiếp tục là gánh nặng cho gia đình đã nhận nuôi mình. Quan trọng hơn, cô thực sự rất nhớ nơi này. Còn có một điều nữa, mà cô không thể nói ra thành lời...

Dựa theo trí nhớ, Tập Tang đi về phía ngôi nhà cũ của gia đình. Trên đường, cô bước qua một cây cầu nhỏ. Cầu được trát vôi trắng, nhưng phần lan can ở vài chỗ đã bị bong tróc, để lộ những mảng sơn đỏ phía dưới. Trong ký ức của cô, mỗi hai năm một lần, cây cầu này sẽ được tu sửa sau những mùa mưa bão.

Cô bước lên cầu, hai tay nắm lấy lan can mà không để ý lớp vôi trắng dính lên tay mình. Cô cúi người, nhìn xuống dòng nước xanh biếc lững lờ chảy phía dưới. Từng kỷ niệm dần dần hiện lên trong tâm trí, khóe miệng cô bất giác nở một nụ cười nhẹ.

“Ta đã trở về,” cô thì thầm, giọng nói hòa vào không gian yên tĩnh. Nhìn dòng sông bình lặng thêm một lúc, cô kéo hành lý, tiếp tục bước đi.

Nhưng khi bóng dáng cô vừa khuất sau cây cầu, dưới tán liễu bên bờ sông, mặt nước bỗng nổi lên những vòng gợn sóng...

Loading...